Những chuyến Xe Trong Cuộc Đời
Ngày vào đời, ôi, vạn đầy vất vả
Tuổi mười lăm là đã vội xa nhà
Làm anh em, bè bạn với người xa .....
Dân tứ xứ cùng chung hoà một mái
Đời chẳng biết nơi nào là khôn, dại
Cứ vấn thân, nhẫn nại bước đường dài
Mãi cố tìm cho được ánh tương lai
May, rủi chịu một ngày rồi sẽ đến
Đường gập ghềng vây quanh toàn lưới nhện
Tuổi hai mươi theo vận mệnh cuộc đời
Lại một lần bỏ bến lướt ra khơi
Làm viễn xứ nơi vùng trời xa lạ
Ngày ra đi, ôi, muôn vàn khó tả
Phiền mẹ hiền, vừa như gã trộm đêm
Nằm co ro nơi xó góc khoang thuyền
Sông, biển cả gập ghềnh cơn sóng gió
Đời cứ ngỡ đêm đen, rồi sáng tỏ
Vui chưa tròn, mặt hiện rõ nét ưu tư
Người cùng người sao lại lắm kế mưu
Vừa thoát chết là ngẩn đầu kiêu ngạo
Nơi bản xứ là những ngày nương náu
Một nỗi buồn đau đáu mãi trong tim
Thương mẹ yêu, em nhỏ lẫn bạn hiền
Cùng mái ấm thuở hoa niên còn đó
Bốn mươi năm quãng dài thương với nhớ
Chuyến xe đời đã chở một kiếp nhân
Thủy Điền
Kommentar schreiben