*LTH 87- Chùm Thơ Của TG Lê Thanh Hùng (VN)

 

Tác Giả Lê Thanh Hùng

 

 

Hoa cúc vàng

 

Hôm nào em mặc áo vàng

Để cho cúc nhà anh nở

Hay là tại em mắc cở

Nên mùa thu lặng lẽ sang

 

Mây xám, giăng ngang lưng trời

Bất chợt bừng lên, nắng mới

Không biết, có ai mong đợi

Mà thu đứng lại, chơi vơi

 

Nắng đổ hiên thưa, ngượng ngùng

Đôi bím tóc vàng má đỏ

Bâng quơ trong chiều quẩn gió

Mắt nhìn, đắm thằm bao dung

 

Tiếng gì rơi trong thinh không

Lấp láy bờ môi, nắng đậu

Lời nào như còn ẩn giấu

Treo chiều nắng trãi mênh mông

 

Thôi em đừng mặc áo vàng

Xóm em nhiều hoa cúc lắm

Không chừng, tiếng chim thấm đẫm

Đầy trời cúc nở mênh mang …

 

                                             11/91

 

Người đi qua mùa thu cũ

 

Lần theo cỏ rối tơ hoang lối cũ

Chợt đổ chiều nắng quái ngợp triền sông

Làn gió bấc ngang trời như ngưng tụ

Trong một nỗi buồn lưu cửu rêu phong

                     *

Đời đã đổi, sao mà chưa thành mới

Quẩn quanh rồi vẫn túi rỗng lòng không

Cháy bỏng niềm tin, tràn đầy khơi gợi

Một ngày mai người cũng sẽ mở lòng

                    *

Im ắng quá, mùa thu vàng quyến rũ

Khẩn khoản chiều vin đở bước liêu xiêu

Mây tứ xứ, một hôm nào quần tụ

Gió bấc lao xao, rộn cả màu chiều

                    *

Góc nắng lệch đường quen, ngày đã mỏi

Chiều chưa tàn, đêm chưa phải là đêm

Ai lặng lẽ bước một mình trơ trọi

Đưa ngày đi trên ngọn cỏ ngọt mềm

                    *

Tiếng con bìm bịp gọi triều nước lớn

Khắc khoải chiều trên bến nước mênh mông

Lấp lóa dòng trôi, rác rều lởn vởn

Gió lộng bến sông, nghe trĩu nặng lòng ...

 

Nỗi buồn trôi theo sóng

 

Cũng như em

Sóng ỡm ờ

Vương vãi

Sóng Búa xô

Gờn gợn

Phía chân trời

Sóng Lừng đi

Ngang

Lòng thuyền níu lại

Chỉ sóng Bạc đầu

Chung thủy với trùng khơi

Những con sóng

Đang cứa vào chiều muộn

Những nỗi buồn

Trôi theo sóng

Lênh đênh

Cứ dập dờn trong tháng ngày

Xoáy cuộn

Ngập ngụa bờ

Một nỗi nhớ

Tênh hênh ...

 

Đường em qua, thấp thỏm một lối về

 

Con đường cũ, cỏ vẫn non tơ vụng dại

Như còn nguyên đó, một vùng hương mùa con gái

 

Rối rít chiều buông, khỏa lấp những đam mê

Tuổi xuân chín và cuộc người đằm trãi

Chợt vấp phải hoàng hôn, rơi ký ức bộn bề…

 

Sau tất cả, ngày mai sẽ là ngày mới

 

Sao em còn ngồi định giá giấc mơ

Tìm “lấy cái rêu phong làm đồ trang sức”

 

Năm tháng chìm trôi ký ức mập mờ

Bao hy vọng còn lẫn trong ngờ vực

May mắn cuộc đời này là “trong nguy luôn có cơ”…

 

         Lê Thanh Hùng

    Bắc Bình, Bình Thuận

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền