Tác Giả Lê Thanh Hùng
Phiên chợ chiều trong mùa Covid-19
Em sấp ngữa, chân nam chân bắc
Buổi khó khăn virus corona
Chuyện áo cơm, bù dầu tối mặt
Có còn đâu dáng vẻ điệu đà
*
Mua bán cũng đang mùa ế ẩm
Phiên chợ chiều thưa vắng người đi
Xa lắm tiếng rao mời nồng ấm
Sống giản đơn, cố gắng thích nghi
*
Nỗi lo mới chồng lên lớp cũ
Buổi chợ chiều hiu quạnh nhớ mong
Em ngồi đó, nửa đời sương phụ
Sóng gió đời, đổ vọng hư không
*
Nghiêng nghiêng chiều chờn vờn tất bật
Khó khăn gì rồi cũng lần qua
Những cơ hội tường chừng vuột mất
Chợt bừng lên, theo dự phóng xa
*
Bươn bã nắng hoàng hôn chậm bước
Vẫn còn nguyên mắt biếc mượt mà
Dẫu biết có tháng năm xuôi ngược
Hãy yên lòng, ta sẽ vượt qua
Vô tình ta gặp lại nhau
Ngấn lệ ngày xưa ướt đẫm bây giờ
Tím tái bờ môi một thời đỏng đảnh
Tháng mười một, trời đong đưa sắc lạnh
Tóc rối trâm cài nguệch ngoạc câu thơ
*
Xin lỗi em, anh không hiểu vì sao
Có phải tại cơn giông chiều rối lẫn
Tiếng sóng xô gành, dùng dằng vướng bận
Một tháng năm mùa cũ đã hanh hao
*
Con nước trôi xuôi, như một thuở nào
Lời hẹn ước, không ai còn giữ nữa
Ghé thăm nhau, cứ hẹn lần hẹn lựa
Xanh ngắt chiều trong, kỷ niệm chênh chao
*
Lặng lẽ không gian từng dấu kỷ hà
Trong quán cũ, bên góc bàn mờ tối
Quanh quất đâu đây, vết mờ tội lỗi
Con sóng đổ bờ, đọng lại dư ba
*
Rơi đâu mất, một ngày xưa kiêu sa
Nghe quánh đặc tháng năm đầy khát vọng
Nhịp thời gian, cứ dây dưa đánh võng
Cho ngấn lệ giờ đây thôi điệu đà ...
Quá khứ chỉ là điểm tựa
Mà tương lai không phải là quá khứ kéo dài
Dù đã có bao lời đoan hứa
Với một niềm tin chưa hề nhạt phai
Ta đã bước qua một thời sấp ngữa
Cũng khẽ khàng “Khép lại quá khứ, để hướng tới tương lai”
Lần đầu tiên từ giã một tình yêu
Khi chúng ta đã suy nghĩ nghịch chiều
Em bình thản trong đêm, trời trở gió
Một vệt sương giăng, con phố dài mờ tỏ
Rất nhẹ nhàng, em nói châng lâng
“Cái em cần, anh không có, cái anh có thì em không cần” …
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben