Lê Thanh Hùng
Một chiều nghe đàn ca tài tử
Giọt đàn kìm, loang trong không gian
Tiếng xề rơi vạt nắng hoe vàng
Em vén tóc, giọng ngân đằm thắm
Đâu hay là mùa xuân đã sang
*
Điệu Khốc hoàng thiên như ai oán
Ngoài kia đường nắng chảy lung linh
Xa lắm rồi một thời tao loạn
Ngọn gió reo trên những công trình
*
Hát lại đi em, khúc Nam xuân
Có gì đâu mà lại tần ngần
Hay hát khúc Xuân tình cũng được
Để anh còn nhớ tuổi trầm luân
*
Sao lại hát Phi vân điệp khúc
Tiếng đàn kia muốn nói điều gì?
Mà buông thả tiếng trầm, tiếng đục
Để có người rót rượu tràn ly
*
Dây hò rung, bóng nắng đổ dài
Điệu xàng xê, biết tỏ cùng ai
Anh hát Lý kéo chài, tiễn bạn
Rượu cạn rồi, ngày cũng đã phai ...
Một nỗi buồn theo gió bay xa
Em bối rối
Bóng ngày đã cũ
Giọt dư ba
Vọng đổ
Âm âm ...
Trôi đâu mất
Những lời ngoa dụ
Trần trụi bờ cong
Sóng
Lặng thầm
Biết đâu
Thềm gió
Tương tư
Mộng
Đợi nước triều lên
Giàn giụa
Trăng
Cánh cổng khép hờ
Chiều
Mở đóng
Một nỗi buồn
Nguyên phát vô căn ...
Xuân đã về trên đôi vai em gầy guộc
Gánh gian nan qua năm cạn, tháng cùng
Bầy em nhỏ nghịch hồn nhiên, áo quần lem luốc
Chạy ùa ra, chị nhìn cười khoan dung
Lao nhọc mưu sinh, như cơ hồ tan biến
Bên khu vườn xưa, hoa trái nở bung …
Có một dòng sông trôi trong tâm tưởng thật gần
Biết nơi đó ai có còn ngồi đợi
Bên vạt nắng trong ngần, hoa khế rụng đầy sân
Nét tươi trẻ, sáng bừng trên ngôi nhà mới
Soi bóng dưới dòng sông, trôi những lời nhắn gởi
Ngamg qua nhà em, sao tao tác tần ngần …
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben