Lê Thanh Hùng
Bàu trắng chiều tháng chạp
Buốt gió lùa tháng chạp
Sương đan chéo mặt Bàu
Rừng cây giờ khô ráp
Trụi lá vươn trời cao
*
Đường quê mờ, chật hẹp
Trong vắt tiếng em cười
Những mảnh đời cắt ghép
Cuốn bờ Bàu xanh tươi
*
Khách đường xa rạo rực
Đồi cát đẫm hoang tình
Nghe rụng rơi ký ức
Thời lao nhọc mưu sinh
*
Trống huơ ly rượu cạn
Huyên thuyên lý sự đời
Bâng quơ nhìn quanh trảng
Màu chiều treo chơi vơi
*
Biết ai còn có nhớ
Bao năm mảnh đất này
Chúng ta đều mang nợ
Mỗi góc đất, bờ cây
*
Trong mỗi chiều, mỗi sáng
Cả đắn đo, sai lầm
Của một thời lãng mạn
Trong sáng và xa xăm ...
Lê Thanh Hùng
Em vô tư ngồi nghe lá hát
Tháng mười một trời nghiêng sắc lạnh
Gió đôi co với nắng hồn nhiên
Lộng bến đời sắc màu sóng sánh
Em vô tư không chút muộn phiền
*
Mùa xuân đến, tuổi đời gần lắm
Lung linh gì rồi cũng tàn phai
Miên man miết dặm đời thấm đẫm
Ngày đi, theo bóng nắng đổ dài
*
Em tươi trẻ rực vàng mùa mới
Trong nắng chiều hực hỡ long lanh
Hình như nắng cố tình khơi gợi
Chấp chới trên hoa trái trĩu cành
*
Đôi mắt biếc nhìn ngày phai nhạt
Vẫn long lanh một giấc mơ xa
Cứ đong đưa ngồi nghe lá hát
Mộng xuân thì trong khúc hoan ca ...
*
Tháng mười một ngày đi chầm chậm
Nắng chênh chao quến lại bên thềm
Hình như có điều gì gửi gắm
Trong gió chiều líu ríu dịu êm
Lê Thanh Hùng
Mỗi người cằm mỗi chiếc smartphone ngồi yên lặng
Đông đủ cả đây, sao mà như trống vắng
Trong không gian ngưng bặt, trong ngần
Chỉ có bầy sẻ nâu, đang hóng hớt ngoài sân
Cho nỗi buồn loang đốm nắng
Điện thoại kết nối người xa, mà dường như chia rẽ người gần
Lê Thanh Hùng
Trong mênh mông sâu thẳm nỗi buồn
Tiếng sóng gọt bờ cát dài chồng lấn
Bóng nắng chập chờn rối lẫn
Quạnh hiu chiều Phan Thiết vắng em
Lộng gió cửa sông như giận hờn tức tưởi
Xô dạt hoàng hôn phố vỡ ánh đèn ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben