Thu Kim
MÙA ĐÔNG PARIS
Có phải Đông...
đã về bên hiên cửa...?
Em lụa là băng tuyết điểm dung nhan
Nhón theo chân vào tạm trú nhân gian
Phà hơi lạnh...trời Paris buốt giá ...
Những ngón tay...
êm êm mềm đến lạ
Nâng niu chùm hoa tuyết thả bay bay
Đông ru gì mà gió lặng mê say
Mây quên trôi...kết chùm say sưa ngủ...
Ông mặt trời...
cũng buồn tìm nơi ngụ
Cây khép cành trơ trụi đứng chơ vơ
Nghe cựa mình gõ thức những vần thơ
Điểm dấu nhấn...tô nàng Đông lãng mạn...
Lá vàng rơi...
thảm vàng xưa lãng đãng
Vẫn còn đây kỷ niệm một mùa thu
Mới hôm nao cùng dạo gót phiêu du
Nay chỉ thấy... rừng cây trơ trụi lá...
Nàng Đông hỡi...
Xin đừng thêm lạnh giá
Lộc non còn lấp lửng những chồi con
Mau về đây tiếng chim hót véo von
Khơi ấm lại ... gọi vầng dương tỏa sáng...
GIÓ ĐÔNG ĐÁNH VÕNG SÂN NHÀ
CHỞ THEO BĂNG GIÁ ĐIỆU ĐÀ DẠO CHƠI
Thu Kim lưu bút
12/10/2018
Kommentar schreiben