Trần Đức Ái
VÒNG QUAY
Thăm thẳm xa thăm thẳm gần mà lạ
Trong lòng ta nỗi nhớ một thời qua
Ngọn đèn dầu hiu hắt quanh quẩn ta
Giữa căn phòng vách trường xây rơm rạ
Cảnh đời thường ta đón nhận xót xa
Bao ước mơ quần quanh đời xa lạ
Chỉ một điều nho nhỏ thoát không ra
Ta mơ màng đắm đuối cháy tim ta
Một cõi tâm linh lòng ta hoan ca
Bóng đêm dài còn vương vấn hồn ta
Suốt dặm trường xa ta vẫn là ta!
Chí thế là dòng đời thêm nghiệt ngã
Mãi bây giờ trong ký ức tim ta
Hồn lạc phách trăm nẻo đường tơ nhựa
Muôn sắc màu phai nhạt chốn phong ba
Gom bao tiềm thức nói hộ lòng ta
Mãi hoan hoài trong canh dài khác lạ
Như tâm hồn trầm bồng khúc hoan ca
Trừu tượng hoá như một điều phép lạ
Hiện hữu một bức tranh sầu hoang dã
Cả bầu trời mây trắng gió kiêu sa
Lòng chạnh lòng rong ruổi nỗi niềm xa
Đời thả lỏng tư duy muôn phép lạ
Chỉ mình ta! Thẩm thấu hiểu lòng ta!
=== Trần Đức Ái ===
Kommentar schreiben