Lê Thanh Hùng
Chiều Xóm Động Hàm Tiến
Một mình ngồi nhìn nắng vu vơ
Nắng Xóm Động chảy tràn như khói
Trong giấc muộn, có ai thầm gọi
Chiếc bóng chao nghiêng, dáng thẩn thờ
*
Một chiều vàng quyện nắng mênh mông
Em ngồi đó, trễ tràng tóc rối
Hình như có điều gì hờn dỗi
Gió đong đưa khơi gợi sóng lòng
*
Nhạc hoài mong, chờ đợi điều gì?
Đôi mắt xa xăm dường lấp lững
Gió cuốn tràn không gian lưu dựng
Một nỗi niềm đánh vỡ thường quy
*
Em ưu tư, đợi một hẹn hò
Chiếc điện thoại sáng lên, tin nhắn
Chìm đắm trong nỗi buồn tĩnh lặng
Trái tim non, ngượng nghịu so đo
*
Chiều trôi trong tiếng hát dịu êm
Đang khao khát giấc mơ thầm kín
Bao năm tháng nhòe mờ nhẩn nhịn
Chợt sáng lên, bờ cát phơi đêm ...
Lê Thanh Hùng
Lệch Một Đồi Trăng
Đêm bức bối
Một vòng cong
Xốc nổi
Ngúng nguẩy trăng
Xô
Lệch phía lưng đồi
Dưới bóng cây
Một khoảng không mờ tối
Tiêng yêu đêm
Đổ nhịp
Vọng xa xôi
Rấm rứt
Ngợp
Đồi trăng non huyền ảo
Bóng loang tan
Xộc xệch
Cõi xa xăm
Đêm vương vãi
Và
Hồn nhiên
Xống áo
Gịot sương rơi
Như vướng viu
Dấu nằm ...
Lê Thanh Hùng
Người Trở Về
Ngày trở về tóc đã hoa râm
Ướp mặt vào cỏ non tươi mới
May là vẫn còn đây, chổ đợi
Tiếng chim sâu, lích chích thì thầm
*
Vẫn còn nguyên một thoáng xa xăm
Dáng nhỏ trên đồng sâu quạnh quẽ
Cánh đậu biếc bên bờ rung nhẹ
Sáo gọi bầy, vọng đổ vang âm
*
Người đã đi và cũng trở về
Ngoài xa vắng, lạc loài kỷ niệm
Chuyện hồi đó còn gì giấu diếm
Một quảng đời vụng dại đam mê
*
Con đường này của một ngày xưa
Cỏ vẫn non tơ, sao lạ lẫm
Điều gì đó ẩn mờ sâu đậm
Cũng nơi này, năm đó chiều mưa
*
Gió vô tình thổi rối ưu tư
Mõi mắt ngóng đường xa đăm đắm
Bóng nắng đổ chiều nghiêng chầm chậm
Ngõ hẹp cong, lóng ngóng chần chừ ...
Lê Thanh Hùng
Kommentar schreiben