Tác Giả Lê Thanh Hùng
Cơn Bão Rớt Quanh Đây
Tháng mười đưa cơn bão rớt
Loang tan mặt biển đục ngầu
Quạnh hiu bãi bờ trắng nhợt
Cuộn trào, lớp lớp chìm sâu
*
Hàng dừa tả tơi rũ rượi
Co ro gốc cột trầm ngâm
Gió giật từng cơn tức tưởi
Xám trời, giăng đặc mờ căm
*
Sóng căng neo chùng võng xuống
Thuyền xoay, trớn nước mấp mênh
Ào ạt tung bờ sóng cuộn
Buồn vui gì cũng lãng quên
*
Nỗi lo loang mờ tất cả
Mưa qua tối đất mù trời
Lất lay, oằn cong cây lá
Tan chiều, bức bối đường khơi
*
Tất bật, lăng xăng che đậy
Tròn căng bóng nhỏ trong mưa
Bận rộn sao còn ngúng nguẩy
Gió kìa, xô lệch hiên thưa ...
XI/18
Lê Thanh Hùng
Chiều Lạc Dương
Sóng sánh ly rượu Atiso
Dịu êm môi mềm như vậy
Ngẩn ngơ vờ như không thấy
Lời ca Ntòng wã nac (1) mơ hồ
*
Chất ngất cao nguyên Lang Biang
Bập bùng lữa, hồng hoang rực cháy
Vòng xoang em, ngực cong vờn vẫy
Tiếng Sơgơr (2) bứt rứt trai làng
*
Cing me (3) gọi dòng sông Đa Nhim
Tuôn chảy về xuôi, đâu bến đợi
Ân tình cũ và niềm tin mới
Rực sáng lên năm tháng lắng chìm
*
Chếnh choáng rồi, sương giăng Đan Kia
Hát nữa đi em, lời gọi lữa
Ngã nghiêng chiều, rung ngân chan chứa
Chuyện lứa đôi đâu thể chia lìa ...
*
Không, để anh đưa về Bon Đưng
Kệ đường xa ngoằn ngoèo dốc đổ
Theo tiếng hát, tự nhiên hiển lộ
Tam pơt (4) vàng, cuống quýt bỗng dưng
Lê Thanh Hùng
_________
(1) Dân ca K’ho: Bài “Khách đến nhà”
(2) Trống
(3) Bộ chiêng 6 của người K’ho, Cing me: Chiêng thứ nhất, chiêng cái
(4) Hát giao duyên, hay bài ca tình cảm
Giã Biệt Đà Lạt
Chiều bịn rịn
Bàn tay em
Bổi hổi
Vệt sương loang
Lạnh buốt
Chổ ta ngồi
Cơn gió núi
Còn vô tình
Thốc xôi
Lời giã từ
Khép tím
Cả bờ môi
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben