Tác Giả Lê Thanh Hùng
Thuở Thôi Cài, Tóc Thả
Gấp nửa trang đời, em gấp vội
Một thoáng mơ hồ tuổi bốn mươi
Còn nguyên đó một thời nông nỗi
Giận vu vơ ... từ buổi xa người
*
Em, từ thuở thôi cài, tóc thả
Buông những ngày hoa mộng lần qua
Cũng có lúc tê lòng tái dạ
Nuối tiếc chiều năm cũ mượt mà ...
*
Nỗi nhớ cứ quẩn quanh tâm trí
Đã bước qua, còn ngoái lại nhìn
Một bóng dáng theo đêm mộng mị
Suốt dặm đời hờ hững loang tin
*
Chuyện cứ tưởng đâu còn bức bối
Một dặm tình hụt hẫng vờn xa
Gió bấc chuyển mùa, riu ríu thổi
Bầy sẻ nâu lích chích hiên nhà
*
Thôi ngoan nhé, tình xưa yên ngủ
Héo tàn đi, mùa mới ươm hoa
Chi chít lá đợi ngày nắng phủ
Góc yêu thương tỉnh thức vỡ òa
Lê Thanh Hùng
Chật Hẹp Tầm Nhìn Bên Giấc Mơ Bé Mọn
Thị trấn buồn hiu, bên góc sân bé nhỏ
Chí lớn không đầy ba li, rượu suông
Vệt nắng chiều đi, ngang trời nín gió
Ngồi kể chuyện ngày xưa, chớp bể, mưa nguồn ...
*
“Thời đại đổi thay, trẻ khôn sớm, còn già dại muộn”
Quanh quẩn, càm ràm, cải nhau với chiếc ti vi
Sao không đếm lại những điều đã từng mong muốn
Cho đến hôm nay, được, mất những gì?
*
Đời bận rộn, nghe hao mòn cơm áo
Nhạc hoài mong, như dỗ mộng ban đầu
Mờ tỏ dặm dài, gượng xoay chiều hư ảo
Ký ức bung tràn, trên lớp lớp chìm sâu
*
Chúng ta đã từng nhớ, từng quên những giấc mơ bé mọn
Nhưng nếu được làm lại từ đầu, bước ngược rủi may
Ta vẫn đi trên con đường hôm nay đã chọn
Giữa trung thực, lòng tin và bội phản phô bày
*
Dù đã loay hoay trong tầm nhìn chật hẹp
Vẫn thấy căng tràn khát vọng tương lai
Biết cũng có những góc mờ gượng ép
Vẫn bền lòng, trong nghiêng ngã ... một mai
Lê Thanh Hùng
Đêm Hội Diễn
Gượng đêm, với nhịp lời ca
Trầm sâu, thắc thõm xót xa dỡ chừng
Nghiêng đầu, em chợt quay lưng
Đánh rơi ánh mắt, sáng bừng bóng đêm
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben