Tác Giả Lê Thanh Hùng
Nhìn Em Ta Thấy Mình Còn Trẻ
Anh cứ tưởng rằng ta còn trẻ
Mãi mê đua trên dặm đường đời
Mặc nắng sớm sương chiều rung nhẹ
Cứ tung tăng năm tháng ngập ngời
*
Trên bến vắng con thuyền nằm đợi
Gió nghịch mùa, chấp chới xa khơi
Đi đâu hết, không lời nhắn gởi
Thấy hoang linh, khoảng trống cách vời
*
Nghe bức bối bóng mờ dĩ vãng
Nuối tiếc gì năm tháng buông rơi
Đừng nói nữa, những điều lãng mạn
Gió cuốn bay đi, rớt xuống đời
*
Đứng phân vân bên đường lưỡng lự
Đắm đuối nhìn hoa cỏ mượt xanh
Tuổi hoa mộng, ngập ngừng níu giữ
Cứ loay hoay rối cả lòng anh
*
Anh cứ tưởng rằng ta còn trẻ
Khi nhìn em – góc cạnh phân vân
Để nguyên vậy giùm anh em nhé
Bóng hoàng hôn, xanh biếc trong ngần
Lê Thanh Hùng
Đắn Đo Gì Ngày Mới
Biết quá khứ, không thể đổi thay được
Thì việc gì, phải cứ tiếc: giá như ...
Khép quá khứ lại - an nhiên mơ ước
Cuộc sống bây giờ, bận rộn ưu tư
*
Việc kết thúc, là khởi đầu việc khác
Dòng chảy tuôn trôi, xoay trả nhịp đời
Sao đắm đuối một chuyện tình phai nhạt
Khắc khoải, mơ hồ, nắm thả, buông lơi ...
*
Quên dĩ vãng để yêu thương hiện tại
Sống hết mình để kiến tạo tương lai
Nhưng còn đó, những tháng ngày vương vãi
Vật vờ xuôi theo bóng nắng đổ dài
*
Cứ phóng chiếu, chuyện của mình hồi đó
Mỗi bàn chân tự biết những con đường
Bao nhiêu cơ hội còn đây - để ngỏ
Lưỡng lự, gọi mời bản năng yêu thương
*
Bàn tay dơ, thì làm sao rửa mặt
Màu sắc đời đâu chỉ trắng và đen
Có một khoảng trống không màu chớp bắt
Mờ tỏ vần xoay, chấp chới ánh đèn
*
Quá khứ dù sao, cũng là điểm tựa
Hình mẫu cho mình gợi mở ngày mai
Còn nguyên đó, một ẩn tình chan chứa
Chầm chậm trôi, nhưng chưa hề nhạt phai ...
Lê Thanh Hùng
Chiều Qua Hưng Long
Ngày sóng sánh hương mùa cũ
Chầm chậm loang tan, ngưng tụ đâu đây
Lắng nghe tiếng cát vờn lay
Quê xưa rưng rức đắm say góc nhìn
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben