Tác Giả Lê Thanh Hùng
Bắt Đầu Cho Ngày Mới
Sao không bắt đầu bằng sự hoài nghi?
Để kiên định một niềm tin vững chắc
Nhận thức đúng từ những điều vụn vặt
Soi rọi cách nhìn, phương thức tư duy
*
“Thiên nhiên thì chẳng bao giờ lỗi thời”
Nắng ấp úng, nhưng mỗi ngày mỗi khác
Gió thổi thay mùa, ngập ngời xuyên tạc
Sóng xoay bờ, từ hun hút biển khơi
*
Ngắt ngứ âm thầm, lặng lẽ chìm trôi
Em buông thả, trên dặm đời vội vã
Xao động mờ giăng, đường quen, dấu lạ
Nhịp thời gian, đang vọng đổ liên hồi ...
*
Có gì đâu, sao mộng tưởng xa xôi
Cun cút bắt, bóng mờ thời quá vãng
Rơi vương vãi, trong nắng vàng lãng đãng
Đọng lại nét đời, tươi trẻ tinh khôi
*
Nắng mới, vần xoay tháng ngày quẩn quanh
Không nuối tiếc, những lối mòn xưa cũ
Em, chầm chậm bước qua điều ẩn dụ
Bước ngập ngừng, trong tím biếc tươi xanh ...
Lê Thanh Hùng
Lối Mòn Nào Ta Sẽ Vượt Qua
Khi một ngón tay ta chỉ người khác
Thì những ngón còn lại đang ở đâu?
Giọt nắng rớt, trắng một màu hoan lạc
Nghiêng nghiêng treo vờ vĩnh ở trên đầu
*
Sống theo lối cũ, mong gì điều mới
Ai sẽ hoàn thành mơ ước của ta?
Sao cứ lấp lững, vụng về chờ đợi
Một phép màu hoang tưởng vời xa
*
Không bảo vệ được những điều tốt đẹp
Mà loay hoay, chống cái xấu mà chi
Nghe gờn gợn, những vết mờ gượng ép
Cứ râm ran, trôi ngắt ngứ, rầm rì ...
*
Lao xao sống và niềm tin tươi mới
Lấp đầy dần bao ảo vọng loanh quanh
Trên lối hẹp mà tầm xa diệu vợi
Mỗi bước đi, cứ nghiêng ngã chòng chành
*
Biết sẽ có thời gian nào khỏa lấp
Bao nhiêu điều vụng dại, đã mờ xa
Chông chênh bước, qua lối mòn giả lập
Vững lòng tin, rồi ta sẽ vượt qua ...
Lê Thanh Hùng
Gió Chiều
Gió ơi! Đừng qua trảng
Cát bay, mờ dấu em
Chìm dần trong quên lãng
Mướt xanh chiều dịu êm
*
Gió ơi! Đừng qua ngõ
Nhà em vắng hết rồi
Chỉ có mình ên nhỏ ...
Đong đưa chiều buông trôi
*
Gió ơi! Đừng, đừng thế
Tóc bay, rớt trâm cài
Điều gì đây, có thể ...
Treo muộn chiều, một mai
*
Gió ơi! Đừng quanh quẩn
Nam non thổi lạc mùa
Chênh chao chiều, rối lẫn
Gió ơi! Đừng phân bua ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben