Tác Giả Lê Thanh Hùng
Ngập Ngừng Chiều
Em bước qua khe hở cuộc đời
Chợt thấy một hoàng hôn tím biếc
Rực rỡ vàng, chiều xa biền biệt
Gọt xuân hồng, ngày tháng hao vơi ...
*
Cứ chờ trông, điệu nhạc hoài mong
Đêm cuồng nhiệt vòng tay vương vãi
Mùa năm đó, đâu còn trở lại
Quay quắc chiều xa, đến quặn lòng
*
Em bước qua lối nhỏ, bước qua
Sâu thẳm nhớ, một hoàng hôn khác
Mây trắng cuối trời như kiêu bạc
Hờ hững trôi, trắng muốt, mượt mà
*
Nuối tiếc gì tiếng vọng sau lưng
Cứ thấp thoáng lối mòn bé nhỏ
Quanh quất dấu ngày, rơi đâu đó
Mà đắn đo rối bước ngập ngừng?
Lê Thanh Hùng
Nơi Con Sông Chảy Chậm Qua Làng
Con sông chảy qua làng, duềnh ngang
Loang loáng nước triều lên chầm chậm
Gió biển gọi, từ nơi xa lắm
Soi tháng giêng, bóng cá đối vàng
*
Theo đường lưới thả, nắng vờn qua
Tiếng vỗ nước, đắn đo giăng mắc
Dập dềnh đưa chậm chiều thưa nhặt
Tiếng cựa mình của hạt phù sa
*
Bóng người qua kẽ lá nhạt nhòa
Đang giũ lưới bên bờ bãi vắng
Một mình ngồi nhấm nha nhấm nhẳng
Quấn nỗi niềm, đâu đó chua ngoa ...
*
Lững thửng, xuồng trôi theo mớn triều
Tăm cá lặn, sóng xô rều rác
Nổi nênh chiều, trong mờ bợt bạc
Gió ở đâu về, buốt quạnh hiu
*
Sông chảy bình yên, đổ theo dòng
Ngồi chống cằm, vẩn vơ cơm áo
Hình như có điều gì gượng gạo
Lấn cấn chiều buông thả bên sông ...
Lê Thanh Hùng
Đêm Một Mình
Vô cùng đêm, ráo hoảnh tình
Xa, rồi năm tháng phiêu linh góc đời
Lệch, nghiêng tuổi mộng hao vơi
Hết, đôi co thấu lẽ đời trước sau
Qua, đắng cay đượm sắc màu
Xanh, tươi ký ức ngọt ngào quanh đây
Chảy, tràn mộng tưởng phô bày
Thấy, đem vụng dại vần xoay một mình
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben