Tác Giả Lê Thanh Hùng
Nằm Đếm Tiếng Mưa Rơi
Thao thức gió, lùa qua gác xép
Nằm một mình đếm tiếng mưa rơi
Nghe chộn rộn ngoài khung cửa hẹp
Khao khát trôi, mờ tỏ dặm đời
*
Nằm nhẩm tính, ân tình xưa cũ
Đọng đâu đây dấu cỏ phiêu bồng
Bay theo gió, tháng ngày ngưng tụ
Một quãng đời lưu cửu rêu phong
*
Nợ bằng hữu, hồn nhiên toan tính
Cứ trả dần khoản nhớ, khoản quên
Nằm thao láo, tiếng mưa khủng khỉnh
Trượt mái tôn, gõ nhịp bập bênh
*
Ngày nắng dội cong vênh nỗi nhớ
Để đêm mưa kỷ niệm tìm về
Nghe đắng đót, chuyện tình một thuở
Đẫm mưa quay cuốn quýt đam mê
*
Vẩn vơ gió, lùa đêm phiêu lãng
Giọt, giọt rơi rạn vỡ hồn nhiên
Thấy cuộc sống muôn hình vạn trạng
Vẫn tròn căng, ký ức trinh nguyên
Lê Thanh Hùng
Gió Trăm Năm Lồng Lộng Thổi Qua Làng
Chống chếnh gió, lùa khung cửa hẹp
Phất phơ bay dấu nắng đưa ngày
Như quên lãng góc mờ gượng ép
Khẽ khàng rung áo váy lắt lay ...
*
Xôn xao đó, sóng lòng thiếu nữ
Giấc mơ hoang, bùng nổ xuân thì
Hạnh phúc cứ loay hoay dền dứ
Lưỡng lự đêm, buông thả mùa đi
*
Chìm lặng lẽ lấp dày gối mỏng
Chảy loăng quăng từng dấu kỷ hà
Nghe lướng vướng, thời gian ngưng đọng
Quẩn quanh thềm, nhấp nhổm nhấp nha
*
Hãy tin tưởng những điều có thật
Sẽ mờ trôi trắc trở gieo neo
Đâu còn cảnh cầu bơ cầu bất
Phận người, vận nước cuốn dần theo
*
Cái mới đến rụt rè thêu dệt
Ngẩn ngơ nhìn xưa cũ trăm năm
Không biết trai làng đi đâu hết
Cứ loanh quanh, lạnh ngắt chổ nằm ...
Lê Thanh Hùng
Mắt Đêm
Anh vẫn biết
Trước đèn
Em ngồi viết
Sương khói mờ xa
Khát vọng lần qua
Cũng bởi tại
Đã yêu người
Thê thiết
Để câu thơ buồn
Gãy giọng
U a
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben