Tác Giả Lê Thanh Hùng
Mùa Đi Qua Bến Xưa
Chầm chậm đi, chầm chậm bước qua
Bỏ lại sau lưng, chiều tím biếc
Treo đắm đuối, lời này giã biệt
Bóng nắng nghiêng, nắng quái thật thà ...
*
Qua bãi bờ xanh mướt, mượt mà
Líu ríu, dập dềnh con nước lớn
Trớn gió xoay chìm, trôi gờn gợn
Bờ sông, làng cũ, giấc mơ xa
*
Mê mãi chiều, trong mắt của nhau
Sao không gọi bóng ngày trở lại
Để khập khễnh, theo dòng đi mãi
Tiếc nuối gì, day trở lòng đau ...
*
Bao nhiêu năm ắp lẫm xuân thì
Đâu bến đợi, hẹn lần hẹn lữa
Cuộc sống khép dần điều chọn lựa
Gió bấc về, chầm chậm mùa đi
*
Anh bước dần qua ngõ chiều trong
Chuyện năm cũ, đâu còn bức bối
Trống hoác bến xưa, cơn gió thổi
Rớt mùa xuân nào đó, mênh mông ...
Lê Thanh Hùng
Chiều Muộn
Nắng quái chiều, tinh nghịch
Dặm xuyên treo hiên nhà
Ủ hương xưa trầm tích
Nhớ một người đi xa ...
*
Bâng quơ lời nhắn gửi
Lướng vướng rơi bên thềm
Buông chiều xanh rười rượi
Nhịp nắng mờ trôi êm
*
Chiều đi, người ở lại
Miên man, tiếng thở dài
Mùa theo ngày đi mãi
Rơi bên đường ... một mai
*
Còn đây lời gió gọi
Biêng biếc màu cỏ hoa
Mờ trong chiều, sương khói
Giăng giăng dấu nhạt nhòa
*
Ngẩn ngơ tà áo cuốn
Trôi ngang lời hẹn hò
Ngập ngừng trong chiều muộn
Trãi lòng đứng đắn đo...
Lê Thanh Hùng
Hình Như Thiếu Một Chút Gì
Sóng sánh ly rượu nhạt
Đãi đằng bạn bè xa
Vô tư trong tiếng hát
Của một thời đã qua
*
Khúc hoan tình năm cũ
Rớt nhịp đời, hư hao
Đâu rồi thời hoa nụ
Đắng cay và ngọt ngào
*
Bỗng dưng sao lỗi nhịp
Đâu rồi Soprano
Mà đẩy đưa giao tiếp
Lời hẹn hò chênh phô
*
Ồn ào, sao thiếu vắng
Một tiếng cười, bâng quơ
Bên thềm treo sợi nắng
Gió cuốn, bay hững hờ ...
*
Ơi ngày xanh đồng vọng
Một tầm xa, dại khờ
Kỷ niệm nào rát bỏng
Hun hút chiều bơ vơ
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben