Tác Giả Lê Thanh Hùng
Đâu Là Dấu Chỉ Lệch Pha
Anh đâu có gì để bảo đảm cho em
Căn nhà trống, chỏng trơ sách vở
Gió lật ghim cài, phất phơ những tờ phiếu nợ
Cứ nhịp phập phồng như tiếng búa gõ vào đêm
*
Cứa toạc không gian, rướm máu cặp môi mềm
Nét dằn dỗi lạnh lùng toan tính
Hạnh phúc không thể ngủ yên trong xó xỉnh
Dấu tình này cũng chỉ để lãng quên
*
Nhìn vẩn vơ, ảo mộng chảy lần qua
Cứ day trở trong nỗi niềm gió tốc
Chưng hửng bước, rẽ ngang rẽ dọc
Con đường quen, mà ký ức đã mờ xa
*
Chợt nhớ những chiều ngồi nhấm nhẳng nhấm nha
Góc phố vắng, một ước mơ chật hẹp
Lãng đãng trôi, hình như có điều gì gượng ép
Biết đó là dấu chỉ lệch pha
*
Khát vọng của em, trong đó không có anh
Cứ mơ tưởng điều này không có thật
Dù năm tháng quẩn quanh, một vụng tình rơi đâu mất
Chỉ còn lại bên đường, dãi nắng biếc – ngời xanh
Lê Thanh Hùng
Còn Lại Một Chiều Xanh
Đáng lẽ ra ta đã có nhau
Nếu không có cơn giông tháng sáu
Khỏa lấp mờ, những điều uyên ảo
Hẹn cuốn chiều sóng vỡ lao xao
*
Một chút chần chừ, em bước vội
Đánh rơi tình lãng đãng mười năm
Cơn giông muộn, chiều giăng mờ tối
Sóng đổ bờ, vọng tiếng xa xăm
*
Ta đã có tháng năm vụng dại
Cứ rong chơi cuối bãi, đầu gành
Theo gió cuốn dấu tình vương vãi
Không chút gì đọng lại chiều xanh
*
Ơi năm tháng võng mờ, tím biếc
Những ngày buồn nối kết ngày vui
Sao rối rắm điều gì vĩnh quyết
Sắc chiều trong, cay đắng ngậm ngùi
*
Đáng lẽ ta đã là của nhau
Cũng tại cơn giông chiều rối lẫn
Một lời hẹn nhọc nhằn vướng bận
Cuốn thời gian, đậm nhạt sắc màu ...
Lê Thanh Hùng
Lời Nào Cho Nhau
Lời này em đã đắn đo
Xô khung cửa lệch, quanh co lối về
Buông chiều nắng đổ đường quê
Quay ngang em bước, câu thề gió bay
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben