Tác Giả Lê Thanh Hùng
Một Khúc Trầm Ca
Mùa đi xây chừng, em đã quên
Hoang linh ngày cũ mờ quen nết
Chí lớn giăng giăng, chiều xô lệch
Mây trắng miền tây, trôi bồng bềnh
*
Khắc khoải, buông lơi tiếng đàn kìm
Chệch choạch đâm ngang câu vọng cổ
Ráng đưa đẩy, điều gì hé lộ
Chờn vờn trong thắc thỏm tị hiềm
*
Chầm chậm chiều bưng nắng cuối ngày
Lơ ngơ cuốn gói giang hồ vặt
Lưỡng lự bến sông mờ trơ mắt
Cuồn cuộn dòng trôi, sóng đổ đầy
*
Chợt nhớ tầm này con nước ròng
Trên bãi bùn non chiều quánh đặc
Lất lay, dáng nhỏ cười trong mắt
Lạc điệu chìm trôi cuối bến sông
*
Cuộc nhậu buồn hiu, dừng nữa chừng
Thương con nước xuôi dòng cạn kiệt
Cánh lục bình xoay tròn mê miết
Khúc trầm ca, chợt thấy bổng dưng ...
Lê Thanh Hùng
Nắng Xuân Hồng Treo Sợi Tình Phai
Nhạt nhòa nắng, ong ong tiếng hát
Cứa không gian, xô dạt trời chiều
Đâu cơn gió, ru tình rong lạc
Lẩy bẩy rung, một thoáng đăm chiêu
*
Sao phôi pha ân tình năm cũ
Lặng lẽ trôi vệt nắng vờn qua
Như còn đó, sắc màu quyến rũ
Cắn đắng hồn nhiên óng mượt mà
*
Chiều xanh, mướt xanh chiều bức bối
Quẩn đường xa, mắt biếc dại khờ
Bước đưa đẩy vết mờ tội lỗi
Rớt bên chiều, chìm nỗi câu thơ ...
*
Sao tiếng gọi, mùa xuân chưa đến
Mà gió lay mùa, rạo rực bay
Nghe nhói buốt cái nhìn lơ đễnh
Kìm nén chiều xa, mộng cuốn ngày
*
Chiếu muộn rồi, ngẩn ngơ tiếng hát
Réo gọi mùa, bùng nở tầm xuân
Rơi đâu đó dấu tình phai nhạt
Trong nắng xuân đằm thắm tươi nhuần
Lê Thanh Hùng
Dấu Đêm
Đêm trống vắng, ánh sao sa
Khẽ khàng tiếng vọng, là đà sương giăng
Chìm trong vệt nứt, vết hằn
Mờ xưa dấu cũ, cong quăn sợi tình ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben