Tác Giả Lê Thanh Hùng
Gió Qua Làng Chài Bên Cửa Ông Trang
Chiều rong tiếng gió khua tàu lá
Dật dờ trôi, trắng nuốt vầng trăng
Chòi canh Đáy, cuối mùa tơi tả
Rung rinh theo nhịp gió Nồm săn
*
Anh, con triều biển Tây rón rén
Vịn bờ kè ra cửa Ông Trang
Ngắm dáng em bên chồ, bẽn lẽn
Trôi nghiêng dòng, nước đổ khẻ khàng
*
Mênh mông sóng đổ bờ bãi vắng
Lớp bùn non lấp lóa mặt người
Trong vắt sông trôi chiều phẳng lặng
Vạch ngang trời ráng đỏ thắm tươi
*
Thương vạt áo ngấm phèn khô quạch
Nắng đồng sâu đủng đỉnh qua làng
Bóng lén dọi má hồng bên vách
Bâng quơ cười, ngượng ngập quay ngang
*
Ơi đất Mũi, cứ trẻ trung như vậy!
Như vạt mắm cuối bờ, mãi tơ non
Chắn bão giông, lụi tàn đâu ai thấy
Lớp lớp phù sa, khuất lấp lối mòn ...
Lê Thanh Hùng
Bên Cửa Sổ Chung Cư
Nhìn con kiến bò trên bậu cửa
Trong chung cư, tầng thứ mười lăm
Cứ suy nghĩ vẩn vơ, lần lựa
Có hay không? Ta đã sai lầm
*
Sao chỉ bò mà lên cao vậy?
Đàn chim bay ngang tầng mười hai
Khuất tất tầng cao làm sao thấy
Bóng nắng chiều thưa, vội đổ dài
*
Cửa mở, gió bay rơi xuống đất
Gia tốc nào cho kiến gãy chân?
Hay bám víu nơi nào lây lất
Rồi cứ bò cuồng vọng quanh sân
*
Ta thận trọng những điều to lớn
Xem thường bao vụn vặt, đời thường
Cứ âm ỉ, đắn đo lợn cợn
Sắc màu nào chuyển đổi, còn vương?
*
Nhận thức cuốn thời gian lấp liếm
Day trở lòng, sự thật phía sau
Theo dòng chảy, nhịp đời gõ điểm
Mờ dấu trôi, vết cũ rũ nhàu ...
Lê Thanh Hùng
Hẹn
Đêm trắng
Buốt
Vầng trăng lơ đễnh
Dát bãi bờ
Ấp lẫm kiêu sa
Anh lóng ngóng
Vội vàng ...
Em đến
Ngập quầng trăng
Đẫm
Mộng hồn hoa
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben