Tác Giả Lê Thanh Hùng
Chiếc Áo Vàng Trong Ký Ức Lệch Phương
Có một hôm, em mặc áo bà ba vàng
Giữa áo pull quần jean, bạn bè trang lứa
Ngọn gió bung biêng, bật khoảng trắng mờ lần lựa
Gợi mở cho gã trai khờ, mùa đã sang
*
Theo nắng, chiều đi, lối mộng đầy hoa
Vô tư tiếng cười, giăng giăng khuất lấp
Như đưa đẩy một niềm vui giả lập
Góc nắng, chiều nghiêng, xa vắng nhạt nhòa
*
Em ngập ngừng, từng bước dung dăng
Sân phố nhỏ, chợt chùm phượng hồng thắm đỏ
Ngập ngời nắng, chói chang điều để ngỏ
Rớt xuống trăm năm, mờ tỏ nhùng nhằng
*
Chiếc áo bà ba vàng, đang chấp chới tươi xinh
Bùng vỡ chiều êm, ngượng ngùng xao xuyến
Dáng nhỏ lưng ong, ngược chiều phô diễn
Đằm thắm trôi, trong nắng gió trở mình
*
Chiếc áo bé xinh sáng cả quảng trường
Như dắt anh về tháng năm thơ dại
Không vướng bận điều gì, mùa nối mùa mê mãi
Vỡ vụn bên đường, những ký ức lệch phương ...
Lê Thanh Hùng
Tháng Giêng
Tháng giêng non như cánh tay mềm
Đêm nắc nỏm điều gì vụng dại
Cơn tố bấc, cuốn tung bờ bãi
Giật mình nghiêng, tóc chảy trôi đêm
*
Em buông lơi, dáng đợi nồng nàn
Chống chếch, dốc tình đêm sâu lắng
Sóng vỗ bờ xa đưa văng vẳng
Cứa toạc đêm, nghe như thở than
*
Tháng giêng trong, lấp lánh sao trời
Rơi vương vãi, biển đêm ngúng nguẩy
Lồ lộ xuân thì, đâu che đậy
Khẻ khàng rung theo sóng chơi vơi ...
*
Em lơ ngơ, thầm tiếc đắn đo
Sao con sóng chạy bờ vội vã
Một quầng sáng, vỡ òa kẽ lá
Chênh chao nghiêng, run rẩy dặn dò ...
*
Tháng giêng xanh mơn mởn tầm xuân
Đêm cuống quýt vần xoay, tan vỡ
Bãi vắng đã chìm trôi duyên nợ
Suốt một đời khắc khoải trầm luân.
I/18
Lê Thanh Hùng
Như Một Thuở Nào
Cũng thường thôi, những trắc trở của mình
Giữa cuộc đời đầy xô bồ chộn rộn
Có sao đâu, những khát khao lổn ngổn
Cái được, cái không mờ ảo hư linh
*
Sóng gió cuộc đời, may mà có bạn
Vin đỡ nhọc nhằn, cắn đắng sẻ chia
Gian khó một thời, xem chừng đơn giản
Dẫu có phôi pha, đâu thể chia lìa
*
Năm tháng đẩy đưa, đời nhiều ngã rẽ
Vẫn cứ vô tư, bạn cũ lâu rồi
Ta thất bại, có gì đâu tránh né
Nhìn bạn bè, còn có đứa lôi thôi ...
*
Nhịp đời quay, tự bao giờ vẫn vậy
Có chổ lồi, chổ lõm, biết làm sao
Đã tin tưởng, rồi thế nào cũng thấy
Cuộc sống tươi xanh như một thuở nào
*
Thôi, buông thả những đắn đo, lừa phỉnh
Sống lại giùm ta, tuổi đó hai mươi
“Rượu bằng hữu, hồn nhiên không toan tính”
Xoay vần tua, rơi trong vắt tiếng cười ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben