Tác Giả Lê Thanh Hùng
Đêm Xóm Trọ
Vệt loằn ngoằn, ngọn đèn cuối phố
Võ vàng rơi, xóm trọ quạnh hiu
Đêm mờ tỏ sắc màu cám dỗ
Phố bên kia nhập nhoạng đảo chiều ...
*
Bữa cơm muộn, lẻ loi trống vắng
Nhỏ nhoi bên dòng chảy cuộc đời
Nếp sống giằng co, trong khoảng lặng
Sao vô tình như giọt sương rơi ...
*
Biết niềm vui mỗi người, mỗi khác
Nhưng chuyện buồn, tất cả như nhau
Em tránh trớ, nỗi niềm hoan lạc
Quặn thắt lòng, chìm nổi, khát khao ...
*
Chầm chậm trôi đêm, điều quẩn rối
Góc khuất mờ xa, đổ bóng dài
Cuộc sống vẫn muôn vàn cơ hội
Cơ hội nào ấm một bờ vai?
*
Thôi góc cạnh cuộc đời xoay chuyển
Vững lòng tin bến hẹn, bờ vui
Long lanh buốt trời khua sương quyện
Trôi phôi pha cay đắng, ngậm ngùi ...
IV/17
Lê Thanh Hùng
Xa Nhau Rồi, Em Sẽ Quên
Xa anh rồi, tóc có bồng bềnh
Quấn cong rối giữa lòng phố hẹp
Như chưa hề chút gì gượng ép
Gió cuốn, tan chiều trong lãng quên
*
Lối nhỏ quanh co, em một mình
Giờ tan tầm có ai đưa đón
Cánh hoa dại bên đường nép gọn
Khẽ khàng rung, góc khuất lặng thinh
*
Em xa anh, trời đổ cơn giông
Nhớ che chắn, hiên thưa phía bắc
Đừng lo nghĩ những điều vụn vặt
Việc nắng mưa, cố làm cho xong ...
*
Mỗi chiều, đừng ngoái lại, ủ ê
Cứ tươi trẻ, đêm dài lắm mộng
Này cửa sổ, khép hờ, đừng đóng
Con Mướp rong chơi có lối về
*
Xa nhau rồi, em cũng sẽ quên
Nhưng mỗi tối nhớ đừng lên mạng
Để tin nhắn chìm trong lơ đãng
Mờ cong, không gian số bồng bềnh ...
Lê Thanh Hùng
Mơ Hoang
Giọt buồn em thả trôi đêm
Ướt đầm gối mộng, bên thềm trăng nghiêng
Mơ hoang ru giấc ngoan hiền
Giật mình chợt nhớ, ngọt mềm môi ai
Lê Thanh Hùng
Bình Thuận
Kommentar schreiben