
Tác Giả Lê Thanh Hùng

Đâu Rồi Mộng Cũ Ngày Xanh
Gió xuân thì líu ríu mộng ngày xanh
Va đập chiều trong những con sóng biếc
Xô dạt quãng đời, đắn đo thầm tiếc
Một bờ vai cong, vơ vẩn lần quanh
*
Em vẫn trẻ trung, tròn căng mộng tưởng
Mơ một chiều hoa, bùng nổ xuân thì
Biết đâu đó, chỉ niềm vui gắng gượng
Một ngày xưa, vỡ vụn tuổi đời đi
*
Bâng quơ tiếng ghi ta, rơi đổ nhịp
Bừng cháy lên, rộn rã nét tươi xinh
Cánh hoa mồ côi, sót mùa cuối liếp
Rộn ràng chưa, phiên khúc cuốn hương tình
*
Ngày xanh, ngày xanh buông đời phiêu lãng
Mơn man trôi qua, thấm đẫm bến đời
Thuyền ngược nước triều sông vỗ mạn
Ngúng ngẩy bến bờ, giăng sóng xa khơi ...
II/17
Lê Thanh Hùng
Chiều Rơi Trên Tin Nhắn
Một lời hẹn, nhập nhòe trên tin nhắn
Viết tắt, xuống hàng, nửa Việt, nửa Anh
Lấp lững, dịu dàng, bâng quơ dấm dẵng
Điện thoại chập chờn, rớt đoạn đành hanh
*
Anh lưỡng lự, cứ mập mờ đoán định
Biết điều gì, em nhắn gửi, trong thơ ?
Không lẽ, hay là, vội vàng luýnh quýnh
Nắng nhạt, chiều phai xuống tự bao giờ ...
*
Anh vội vã về nơi mình đã hẹn
Mây mùa thu, phủ xám cả chân trời
Kìa đứng đợi, em mĩm cười lỏn lẽn
Em chỉ đùa thôi, tin nhắn, trời ơi !
*
Không biết mừng vui hay là giận dỗi
Cứ xốn xang, buông thả bóng nắng tà
Không hiểu sao, lại tự mình xin lỗi
Thật vô duyên, ẩn ức rớt lần qua ...
VIII/16
Lê Thanh Hùng
Giã Biệt Chiều
Tím tái hồn anh
Tím cả chiều
Đắn đo
Sâu lắng
Lời từ biệt
Gờn gợn
Mây trời
Mờ sắc biếc
Nắng cũng bơ phờ
Đổ bóng xiêu ...
Lê Thanh Hùng
Bình Thuận
Kommentar schreiben