
Tác Giả Lê Thanh Hùng

Đắn Đo Gì Ngày Mới
Biết quá khứ, không thể đổi thay được
Thì việc gì, phải cứ tiếc: giá như ...
Khép quá khứ lại - an nhiên mơ ước
Cuộc sống bây giờ, bận rộn ưu tư
*
Việc kết thúc, là khởi đầu việc khác
Dòng chảy tuôn trôi, xoay trả nhịp đời
Sao đắm đuối một chuyện tình phai nhạt
Khắc khoải, mơ hồ, nắm thả, buông lơi ...
*
Quên dĩ vãng để yêu thương hiện tại
Sống hết mình để kiến tạo tương lai
Nhưng còn đó, những tháng ngày vương vãi
Vật vờ xuôi theo bóng nắng đổ dài
*
Cứ phóng chiếu, chuyện của mình hồi đó
Mỗi bàn chân tự biết những con đường
Bao nhiêu cơ hội còn đây - để ngỏ
Lưỡng lự, gọi mời bản năng yêu thương
*
Bàn tay dơ, thì làm sao rửa mặt
Màu sắc đời đâu chỉ trắng và đen
Có một khoảng trống không màu chớp bắt
Mờ tỏ vần xoay, chấp chới vết đèn
*
Quá khứ dù sao, cũng là điểm tựa
Hình mẫu cho mình gợi mở ngày mai
Còn nguyên đó, một ẩn tình chan chứa
Chầm chậm trôi, nhưng chưa hề nhạt phai ...
Lê Thanh Hùng
Em Qua Rẩy Cũ Một Mình
Bóng nắng rớt bên bờ đậu biếc
Em bước qua rẫy cũ, góc rừng
Mãnh bát vỡ, xao lòng thầm tiếc
Chuyện lứa đôi, dang dỡ nữa chừng
*
Vỡ vụn chiều, trên nương rẫy bắp
Trong lao xao bầy két tìm về
Rung lon, xua bầy chim ăn cắp
Mùa quê nghèo, bao nổi nhiêu khê ...
*
Núi thẳm xanh, xa mờ chấp chới
Chiều tan, trong vệt nắng bỏ quên
Xa vắng, lối về không ai đợi
Qua suối sâu, dáng nhỏ chông chênh
*
Sao tiếc nuối bờ vai mạnh mẽ
Dịu dàng nghiêng, sâu lắng quạnh hiu
Chỉ còn gió mơn man, gượng nhẹ
Khép mi cong, em thảng thốt – chiều ...
Lê Thanh Hùng
Ngôi Sao Bên Rừng
Lóng lánh tinh khôi
Ngôi sao chiều
Tiếng rừng khua
Lèn trong nỗi nhớ
Rơi đâu mất
Điều gì
Dang dỡ
Một vụng tình
Gãy đổ
Quạnh hiu ...
Lê Thanh Hùng
Bình Thuận
Kommentar schreiben