
Tác Giả Lê Thanh Hùng

Tháng năm xanh
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
– A.Puskin
Em bối rối, đó cũng là câu hỏi
Ngập ngừng đan trong mắt lá xanh xao
Chao chác sóng vỗ lời ai gọi
Bổi hổi rơi như chưa từng biết nhau
*
Lặng lẽ bước qua vòng xoay năm tháng
Khỏa lấp dần, mờ ký ức riêng tư ...
Vạt mây trắng cuối trời, trôi bảng lãng
Dấu nhỏ treo nghiêng, lưỡng lự chần chừ
*
Xa lắm rồi, niềm đau và nỗi nhớ
Chảy tan chiều, tràn vọng ảo ngày xanh
Trong góc khuất, có điều gì day trở
Lối hẹp, đường quanh, bóng nắng chòng chành
*
Mong em gặp thật là nhiều may mắn!
Hạnh phúc tràn đầy ly rượu ngày xưa ...
Câu thơ buồn rơi trong chiều phẳng lặng
Hãy quên đi, bên quán nhỏ chiều mưa
*
Hình như biển thôi xanh, ngày tiễn biệt
Cơn giông chiều, quậy đục tháng năm trong
Thấp thoáng dại khờ len ngời mắt biếc
Vừa chạm nhẹ hư không, trĩu nặng lòng
*
Thôi em nhé, đừng buông chiều, tóc rối
Đừng đắn đo, đời giăng rộng ấm nồng
Và ngày nắng nối ngày mưa - nông nỗi
Cầu sao em sẽ được điều anh mong ...
Lê Thanh Hùng
Dường như ngày thu cũ
Đâu có gì, sao bịn rịn với nhau
Khi tháng năm đã úa màu từng trãi
Tình nhạt phai, biết bao giờ trở lại
Ấm lạnh đời, chìm nổi những khát khao
*
Bên góc phố, bao mùa thu đi qua
Mưa tháng chín, cứ nhùng nhằng dai dẳng
Mây xám trời chiều, đìu hiu trống vắng
Vọng cố hương, nghe ray rứt quê nhà ...
*
Sao không có gì, mà lợn cợn lay
Tấm rèm cũ, treo bao mùa mưa mắng
Đong đưa hiên thưa, trong mưa trĩu nặng
Chầm chậm trôi qua, khoảng khắc cuối ngày
*
Vội vã buông hờ, tay níu lấy tay
Mắt nuối mắt, lơ đềnh nhìn đắm đuối
Như đã trôi theo dặm đời rong ruổi
Rớt xuống hoàng hôn lặng lẽ cuốn đầy
*
Như có điều gì, cựa quậy rung vang
Cuốn quýt gió, mùa thu bay quăn quíu
Gỡ chiếc lá, vương tóc dài nũng nịu
Chợt mùa thu, như đến sớm vội vàng ...
Lê Thanh Hùng
Mưa trên bến vắng
“Mưa tránh trắng, nắng tránh đen”
Đêm nhưng nhức
Ưởm ờ
Bến vắng
Tiếng chèo khua
Gãy
Sợi mưa rơi
Em dọ dẫm
Trong “mưa tránh trắng” ...
Gánh tình chung
Lấp lửng
Vết đời
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben