
Tác Giả Lê Thanh Hùng

Thu, một đoạn đời
Em chợt đến và đi, không từ giã
Như thu vàng trên mắt lá xanh xao
Không lời hẹn mà dòng trôi vội vã
Buột hồn ta trong tiếng gió thì thào
*
Lời của nắng hay là lời của gió?
Cho lá vàng rơi kín chổ ai nằm
Của mùa thu cũ ngày xưa còn đó
Cuốn quýt reo trên dấu tình xa xăm ...
*
Em đã bỏ quên gì trên gối mộng ?
Mà cứ đắn đo, lưỡng lự về tìm
Bổng quay quắt thả vào trong gió lộng
Một thu vàng trĩu lặng cả con tim
*
Em đã đi, đi thật rồi - ừ nhỉ !
Không một lời từ giã – đếm vòng quay
Thời gian nào, đọng điều gì ủy mị
Một chút tình suông, choáng ngợp, vơi đầy ...
VI/2016
Lê Thanh Hùng
Tuổi thơ trong mùa nắng hạn
Trăng mười bốn, buông lơi bãi vắng
Ngày hè trôi trong tiếng ve ngân
Mùa nắng hạn, thời gian ngưng lặng
Nắng vàng đâu? cỏ úa đầy sân
*
Tuổi thơ giờ không như xưa nữa
Cũng khẳng khiu trong gió trên đồng
Cánh đồng khát, nỗi niềm chan chứa
Trắng một màu, bạc thếch, mênh mông
*
Cánh diều đứt, treo ngang nỗi nhớ
Bập bùng bay, lả tả bến sông
Trống hoang hoác, phất phơ dây nhợ
Dòng sông khô, bức bối oi nồng
*
Nhặt phân bò, kéo lê bao nhựa
Tuổi thơ em, chia sớt cái nghèo
Của mẹ cha một đời chất chứa
Năm mất mùa, cây trái quắt queo
*
Trăng mười bốn, sáng màu cỏ úa
Sáng đồng xa, kỳ vọng vụ mùa
Năm mới, bớt nhọc nhằn trầy trụa
Dân nghèo, thôi may rủi, được thua ...
Lê Thanh Hùng
Xa biển về đồng
Anh về thôi, xa biển về đồng
Nơi tuổi trẻ neo bờ cát trắng
Con sóng bạc, xao tình phẳng lặng
Trãi ngập bờ, sâu lắng mênh mông
*
Sóng bâng quơ, ngời đãy lưới rùng
Thương con ruốc, hết mình thành mắm
Bánh tráng giòn tan chiều xanh thẳm
Trong vắt tiếng cười góc cạnh trẻ trung
*
Về ruộng rẫy, đồi cao, triền thấp
Mùa măng non, lại nhớ cá mòi
Nhớ đôi mắt cứ nhìn chằm chặp
Rối bước, quẩn bờ, anh lẻ loi
*
Anh về cuốc lật ngày xưa lại
Thở giốc, bên đồi nắng đăm chiêu
Bỗng quay quắt, dáng người con gái
Đứng chôn chân kéo lưới trong chiều ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben