
Nhà Thơ Sông Cửu
Dòng Thác
Người về trải mộng biên cương
Hoa gạo cháy đỏ ven đường Yên Sơn
Nắng ôm rẫy bắp chập chờn
Khói lòn khe đá xe trườn trong mây
Nhà ai núp bóng đồi cây
Tiếng gà gáy theo nhịp chày làng buôn!
Núi rừng rưng giọt sương buồn
Cội nguồn biên thổ …lối mòn còn đâu!?
Nỗi đau tấc đất ngọn rau
Ngẹn ngào dòng thác thét gào thâu đêm...
Bản Giốc 201…
Sông Cửu.
Tiếng Hát...
1.
Anh căn lều dưới bóng cây .
Em dựng chòi bên bờ suối .
Hai đứa ngồi nhìn lá vàng trôi .
Em hỏi anh suối cười hay khóc
Mà sao cứ róc rách vơi đầy?!
Một đôi chim trời đậu trên sườn đồi
Hót lời chú thích :
Cây có cội – Nước có nguồn .
Suối cười, chào mầm xanh !
Khóc, thương chiếc lá xa cành !
Như con người khóc khi ly xứ .
Và tiếng cười em cứ rưng rưng...
2.
Em biểu anh làm thơ ,
Nói về dòng sông rẽ thành chín nhánh .
Về chiếc cầu không có dòng sông .
Về bến nước thiếu mất con đò.
Mối hận chia phôi. Nỗi niềm thương nhớ .
Có lẽ anh chỉ quen tả
cái nhức nhối trong quá khứ
cái hão huyền trong hiện tại
Lạc mất chủ đề hướng về đất Mẹ tương lai...
3.
Cũng may!
Lời ca “...Việt Nam . . .Việt Nam... ”
Phát ra từ những chiếc “mô-tô-hôm”
Của đoàn trại dội vào đồi núi rền rền...
Làm những tia máu trong anh
Bỗng nóng bừng lên mặt
Anh dắt tay em chạy về phía có lửa cháy .
Anh vừa chạy vừa hát . Em cũng hát .
Lều nào cũng hát.
Lùm cây, thảm cỏ đều cất tiếng hát :
- “Việt Nam...Việt Nam...
- Việt Nam...muôn đời !”
Nhớ Trại Hè TN Nam
California.
Sông Cửu
Vết Đêm
Tặng em
tôi.
Đêm cuối Hạ, ta về thăm phố cũ
Đèn mờ soi, bụi phủ ngập tím đường
Qua cầu vượt, xe trườn lên bóng ngả
Bến sông khuya tỏa xám những vết đêm
Thành phố bây giờ nửa lạ nửa quen
Lầu cao chênh vênh dựng bên phố thấp
Ngập ngừng buồn vui đêm còn che mặt. . .
Ngõ hẹp người đông tấp nập bon chen
Chợ chiều thân quen giải tỏa mất tên
Chỗ xây “công viên”, nơi đài “tưởng niệm”
“Khu văn hóa” nối liền không thể đếm
Cô gái “ca đêm” đón khách vũ trường. . .
Sài gòn vẫn còn điện cắt luân phiên
Mùa Hè đầu hôm nóng lòn ngột ngạt
Biệt thự tầng trên xập xình ca hát
Những bác lao công quét rác dưới đường!
Sài Gòn đứng tim khi triều cường dâng
Cống nghẹt nước tràn ngập quanh phố chợ
Nhắp nhô bảng đỏ lố nhố sao vàng. . .
Ôi! Đêm lang thang …Vui buồn vấn vương!
*
Ta về Sài Gòn Hòn Ngọc thân thương
Định kể cùng em chặng đường ly xứ
Nhưng bỗng tự nhiên bao niềm tình tự. . .
Hoài vọng chỉ còn. . . sót lại vết đêm !
Đêm Sài Gòn 6/ 2012
Sông Cửu
Kommentar schreiben