Nhà Thơ
LÊ ĐĂNG MÀNH

TRÙNG DƯƠNG THƯƠNG HẬN PHÚ!
Phú
Vinh quang thay !
Non sông gấm vóc - Đã gìn giữ biên cương từ thuở Văn Lang
Đất nước âm vang- Còn lưu truyền quan ải tự đời Lạc Việt
Lời hào khí -Thanh tao thơm ngát Hội Nghị Diên Hồng
Giọng hùng ca -Hào sảng lẫy lừng Tuyên Ngôn Thường Kiệt
Vậy
mà!
Văn Hiến-Khai ấn bốn ngàn năm ai ngoảnh mặt bịt nguồn sanh
Biển Đông-Hình thành hằng mấy tỷ giặc đang tâm dầm nước
chết.
Bãi bờ hiu hắt- Tội cát nằm kêu dã tràng hình bóng chẳng
còn,
Sóng gió chơi vơi-Thương thuyền ngồi gọi tôm cá tăm hơi
đâu hết.
Cũng bởi-Bè cánh tham ô bán đất-Cửa quan giành giựt phần
hơn,
Nên chi-Ngư Trường phiêu dạt treo thuyền-Thủy đạo đắm
chìm thua thiệt.
Hèn chi
!
Cứ ve vuốt-Thằng anh em hữu nghị - Mà ác độc tự lòng
lang
Mãi vân vê- Đồ bè bạn ranh ma- Cứ tham tàn như dạ “Chệt”.
Vô tình quyết định- Cắt đất - Cho ForMoSa dễ dàng xả thải - Vì kẻ tham ăn
Có ý giao kèo-Trá hình- Để Nhà Máy Thép thuận lợi buông câu -Tại quan vơ vét.
Hãy nhìn
xem!
Phương Bắc -Nòi giống giặc xảo trá -Trồng mầm ác nghiệp
đã băng hoại giữa Càn
Khôn,
Trời Nam-TổTiên Ta ôn tồn- Cấy nụ thiện nhân còn tươi nhuần bên Nhật Nguyệt.
Sách cũ- Cha ông bay Đường Thanh Tống Hán - gặp nạn Tam
quốc xáo thịt- cũng bởi rẽ chia,
Tờ xưa -Anh em ta Đinh Lê Lý Trần- được thời Ba miền
đồng lòng - là do đoàn kết.
Nhắc cho nhớ-Đời Tống Hán Thua trận rút về -Tướng Sĩ qua
Ải Chi Lăng phải bò càng,
Ghi khỏi quên-Thuở Minh ThanhThu binh tháo chạy- Quân xa
lấn Tôn Sĩ Nghị còn lê lết.
Vậy
mà!
Ngạo ngược nhà máy Vũng Áng vẫn thải độc giết hại sanh
linh,
Nghênh ngang Ngư thuyền Tàu ô còn buông câu giăng lùa
tôm tép.
Bờ bãi-Mênh mông hun hút - Lạnh tanh bóng cua
còng
Mây trời-Bát ngát xa xăm -Sạch trơn đàn cò
diệc
Già trẻ thất nghiệp-Mạn thuyền nằm thắc thỏm lê
la
Trai Gái xa nghề- Chài lưới đứng đưa thoi mải
miết.
Đau đớn
quá!
Nhổ neo tảng sáng-Nhớ biển xưa thuyền cưỡi gió ra khơi
làn Thủy cung tỏa vị thơm lừng
Ghé bãi tờ mờ-Thương bờ cũ tàu rẽ trăng cặp bến ánh
Nguyệt điện chan mùi sạch đẹp.
Chỉ
mong!
Đày tớ - Giữ gìn miệng bớt đong đưa
Quan viên-Tôn trọng Dân thôi chì chiết
Đem trí tuệ thay cường bạo-Vỗ yên thiên hạ còn phải ngó
ngàng,
Lấy nhân tâm đổi nhiễu nhương-Chế ngự ba quân thì nên
minh xét.
Cùng con đỏ dùng đại nghĩa - Mà bớt săm
soi
Với quân thù lấy can trường- Cho thêm quyết
liệt.
Hãy noi
gương!
Đất Việt- Trang thục nữ -Môi son má phấn không thiếu kẻ
anh thư
Trời Nam- Đấng hùng anh- sách lược binh thư vẫn thừa
người hào kiệt.
Giống nòi Cốt cách - Muôn thuở mãi hiên ngang,
Khí phách tông môn-Bao đời còn lẫm liệt.
Giữa trận mạc - Gương phụ tử* tỏa chí can
trường
Trên chiến Thuyền- Nếp đệ huynh **trồng nhân oanh liệt.
Hỡi quân
giặc!
Quen thói cướp nước đừng giở quẻ tâm thần
Liệu chừng lui quân bớt gieo mầm oan nghiệt
Óc bành trướng-Giữa thế giới giặc mà nhuộm lưỡi phân
bua,
Trí tung hoành-Trên chiến trường Ta sẽ bày binh điều
tiết.
Hay là
đợi!
G 7
- Diễn tuồng Xích Bích cùng
Biển đông sẽ âu ca chiến thắng lạc vô dư.
Dân ta- Trích vở Bạch Đằng với Hàm Tử rồi tung hô khúc quân hành bất diệt.
Sách lược -Nhún nhường không nhu nhược- Chờ vạch tội
giặc cướp để ngăn ngừa,
Binh thư- Khiêm tốn chẳng đớn hèn -Mong điểm mặt quân
thù mà tiêu diệt.
Thương hận
thay!
Thủy Tộc-Hồn thiêng phảng phất dọc Biển Đảo Trời cũng
bồi hồi
Anh Linh- Tử sĩ phiêu diêu nơi GạcMa Đất còn tha
thiết.
Vẫn lắm người vọng ngữ- Còn thờ ơ biên cương lãnh thổ -
Cứ vỗ ngực uyên thâm,
Đang nhiều kẻ ngoa ngôn-Luôn hờ hững phên giậu giang
sơn- Lại tôn đây minh triết.
Cúi
Mong!
Có nhột- Xin thượng cấp hoan hỷ để cảm
thông
Chưa êm- Mong thứ dân lạc quan đừng thêu
dệt.
Mạo muội đành hanh mấy chữ chọn nghiên
mài,
Chàng ràng lõm bõm đôi câu cầm bút viết.
Còn mến- Chờ trí giả hạ cố để nâng niu,
Hết thương- Đợi hiền nhân vung tay mà bôi
quệt.
Nỗi Khắc khoải
chia ly
Lòng Vô cùng
thương tiếc !
Lê Đăng Mành
7/7/2016
Ghi
chú
*Nguyễn Phi Khanh
và Nguyễn Trãi
** Trần Hưng Đạo
Và Trần Qung Khải
Mối bất hòa giữa 2 chi họ cũng như bất hòa
cá nhân giữa 2 người trở thành một hiểm họa sâu sắc. Nhận ra điều này, Hưng Đạo vương chủ động tìm cách giải hòa:
Một hôm, Quốc Tuấn từ Vạn Kiếp tới, Quang Khải xuống thuyền chơi suốt ngày mới trở về. Quang Khải vốn sợ tắm gội, Quốc
Tuấn thì thích tắm thơm, từng đùa bảo Quang Khải:
"Mình mẩy cáo bẩn, xin tắm
giùm", rồi cởi áo Quang Khải ra, dùng nước thơm tắm cho ông và nói:
"Hôm nay được tắm cho
Thượng tướng".
Quang Khải cũng
nói:
"Hôm nay được Quốc công tắm
rửa cho".
Từ đó, tình nghĩa qua lại giữa hai người càng thêm mặn mà. Bản thân làm tướng văn, tướng võ , hai ông giúp dạt
nhà vua đứng hàng đầu .
Nhà Thơ Lê Đăng
Mành
|
Kommentar schreiben