
Nữ Sỹ Trương Thị Thanh Tâm
BÓNG XƯA
Đây nầy trời nước bao la
Sóng xô gió hát, thu về lá rơi
Niềm riêng khúc nhạc chơi vơi
Rượu cay chưa cạn, mềm môi lúc nào
*
Giật mình sau giấc chiêm bao
Vòng tay lạnh ngắt, hư hao nửa đời
Còn gì đâu nữa người ơi!
Tôi say hay tỉnh, lạc loài chốn nao?
*
Anh về quên cả trầu cau
Quên luôn kỹ niệm, xoá màu yêu thương
Anh đi một sáng tinh sương
Phố chưa tỉnh giấc còn say giấc nồng
*
Anh đi tìm giấc mơ hồng
Tôi còn ở lại đếm dòng thời gian
Bao mùa thu đến đông sang
Người chưa trở lại, phố làng quạnh hiu
*
Một chiều rồi lại một chiều
Ngóng trông khắc khoải, tiêu điều xác xơ
Cạn bầu say tỉnh trong mơ
Lệ tuôn môi nhạt, mắt mờ bóng xưa!
Trương Thị Thanh Tâm - Mytho
SÁM HỐI
Chòng chành một nỗi niềm riêng
Sa chân một bước, lụy phiền năm canh
Tại sao không gỉu bụi trần
Hiến thân cho Phật lại lần lựa ra
Tại sao không giữ đạo nhà
Bày chi chuông mõ gánh phần tội mang
A DI ĐÀ PHẬT thân vàng...
Luân hồi trở lại, muôn ngàn khổ đau
Ngẩng lên nhìn thấy trời cao
Vói tay không tới, ngục trần gần bên
Hồn phi phách tán tiêu tan!
Linh hồn đọa kiếp lạc vào dầu sôi
Mẹ ơi cứu lấy con côi
Rưới nhành dương liễu, cho trôi tội tình
Kiếp nầy con biết tội mình
Ma đưa quỷ dẩn... ngục hình con mang
Bên kia thế giới con sang
Kêu la gào thét, linh hồn đớn đau
Trăm nghìn muôn kiếp đời sau
Tội tình con gánh, ai chia sẽ nào?!
Trương Thị Thanh Tâm - Mytho
Kommentar schreiben