Nữ Sỹ TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
BẬU VÀ TUI
THƠ : TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
***
Ngày xưa còn lạ chưa quen
Gặp nhau ngoài phố, rõ ràng người dưng
Bây giờ thì mới nói thương
Rào giăng không cản bước đường lại qua
*
Mỗi đêm cứ thắp đèn nhà
Lén qua thăm bậu, thập thò mà vui
Gặp nhau nhận lấy nụ cười
Vân vê tà áo, má môi thêm hồng
*
Bậu thì ít nói bông lông
Mà sao ánh mắt bềnh bồng dể thương
Bên đây bên đó chung đường
Ngày nào không gặp đêm trường trở trăn
*
Nghe lòng có chút băn khoăn
Phải chăng tình đã...mà ngần ngại chi
Tình yêu sao quá diệu kỳ
Nhìn mưa thấy nhớ, nhìn mây thấy hờn
*
Thương rồi sao ngại bước chân
Cậy nhờ mai mối để gần nhau hơn
Ngày nào quần lãnh áo nhung
Kiệu hoa đến đón, về chung một nhà
*
Tiếc chi một nhánh cau già
Mâm trầu bánh trái, lể quà cưới xin
Cớ chi bậu vẫn làm thinh
Để tui chờ đợi, năm canh thở dài
*
Đồng xa gánh lúa,tưới khoai
Nhỡ ai đưa đón...có ngày mất nhau
Trương Thị Thanh Tâm
-------------

BƯỚM VÀNG QUÊN CÁNH MẪU ĐƠN
THƠ : TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
***
Ầu ơ, tiếng mẹ ru hời
Giữa trưa đồng vắng, buồn ơi não lòng
Thương con hôm sớm tảo tần
Tay chai mặt nám, mẹ còn rẫy nương
*
Ầu ơ, tiếng mẹ đêm sương
Con thơ chưa ngủ mẹ còn trở trăn
Cha theo người khác mấy năm
Bỏ con thơ dại, mẹ thầm cưu mang
*
Thì thôi duyên số lỡ làng
Thương chi người đã phụ phàng bướm ong
Nỗi buồn treo gánh long đong
Tơ se lộn mối, chỉ hồng trái ngang
*
Đường đời sao quá gian nan
Mai kia con lớn ủi an mẫu từ
Ầu ơ, câu hát mẹ ru
Nhớ thương tình mẹ, nỗi sầu đời con
*
Bướm vàng quên cánh mẫu đơn
Nhìn hoa trắng nở lòng hờn sao nguôi
" ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu quên tôi giữ một đời vì con "
Trương Thị Thanh Tâm -Mytho
Kommentar schreiben