211- Củ Chi Ngày Đó, Bây Giờ (Thơ) Thi sỹ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc- VN)

 

Thi Sỹ Trúc Thanh Tâm

 CỦ CHI NGÀY ĐÓ BÂY GIỜ

 Sông Sài Gòn về Bình Dương xa ngái
 Bến Vượt nào để ta đến thăm em
 Tiếng gió rít mà khiến ta chột dạ
 Kinh Thầy Cai chìm dưới ngọn mưa êm 

 Chiều yên ả ai cắm sào thương nhớ
 Ta thấy mình như lạc giữa vườn hương
 Nụ cười em khiến lòng ta say sóng
 Mắt mùa thu giăng một chút mây buồn 

 Và, từ đó ta thương hoài Hậu Nghĩa
 Yêu con đường làng bùn dính áo em
 Xin làm gió được chui qua kẽ tóc
 Lúc học bài từng sợi cũng ngủ quên 

 Giờ trở lại Củ Chi vui hơn trước
 Nắng ngày xưa làm nếp áo cũ rồi
 Theo năm tháng em qua thời con gái
 Nhưng men tình chưa hết ở làn môi 

 Thôi cứ cất tình nhau vào ánh mắt
 Cho thời gian còn đậu bến mong chờ
 Cho ngày đó, bây giờ và sau nữa
 Em vẫn còn đẹp mãi nét ngây thơ!

 TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )
_____________
 PHỤ CHÚ :
 - Thời nhà Nguyễn, Củ Chi thuộc huyện Bình Dương, phủ Tân Bình, trấn Phiên An. Năm 1836, thuộc huyện Bình Dương, tỉnh Gia Định. Năm 1956, Củ Chi trở thành quận của tỉnh Bình Dương, được thành lập do tách hai tổng Long Tuy Thượng và Long Tuy Hạ của quận Hóc Môn, tỉnh Gia Định.
 - Huyện Củ Chi có sông Sài Gòn chảy qua. Các hệ thống kênh rạch tự nhiên khác, đa số chịu ảnh hưởng trực tiếp chế độ thủy văn của sông Sài Gòn như Rạch Tra, Rạch Sơn, Bến Mương. Riêng kênh Thầy Cai chịu ảnh hưởng chế độ thủy văn của sông Vàm Cỏ Đông. 
- Năm 1963, lập tỉnh Hậu Nghĩa, nửa quận Củ Chi vẫn giữ tên cũ, thuộc tỉnh Hậu Nghĩa, nửa còn lạị là quận Phú Hoà, tỉnh Bình Dương. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 quận Củ Chi của tỉnh Hậu Nghĩa hợp với quận Phú Hòa, tỉnh Bình Dương thành huyện Củ Chi, thuộc TP Hồ Chí Minh.
- Bến Dược là tên gọi của vùng đất Phú Mỹ, Phú Thuận từ năm 1929, nay thuộc xã Phú Mỹ Hưng. Trước kia, nơi đây là địa điểm vượt qua sông Sài Gòn để đi qua các tỉnh Đông Nam Bộ khác. Giai thoại kể rằng, nguyên là tên Bến Vượt, nhưng do cách phát âm của người Nam bộ, đã bị biến âm, nói trại đi thành Bến Dược như hiện nay.

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền